Rủ thằng bạn thân thử đổi người yêu. nó có một tấm thẻ ghi rằng “Ngay cả Rosa xinh đẹp này cũng không đẹp bằng bạn”, như một chữ ký của R. Tiếp tục cuộc trò chuyện, tôi nói với anh ấy: cảm ơn vì bông hồng, nó đẹp lắm. Anh ấy trả lời rằng lòng biết ơn chỉ có giá trị nếu nó mang tính cá nhân. Nào, anh nhấn mạnh, vui lên. Tôi ở phố… văn phòng số 6, lầu hai. Tôi đợi bạn và gác máy. Ngay lúc đó tôi đã quyết định. Tôi xem xét cách ăn mặc của mình: một chiếc váy ngắn kiểu Scotland, đôi giày da bóng màu đen có gót 7, một chiếc áo len dây ngắn tay ôm sát vào dáng người. Bên dưới chiếc quần lót ren trắng của tôi có một nửa cúp ngực cũng làm bằng ren để phù hợp với chiếc quần lót. Tôi lên xe và trang điểm lại, chuốt thêm lông mi dài, một chút phấn bóng và màu son môi yêu thích của tôi.